Hãy biểu tình hòa bình, ngừng bạo lực! (Theo FB Tinh Thần Khai Minh)

Thứ ba, đó là vấn đề về văn hóa. Khi bạn sử dụng bạo lực, thì đó là biểu hiện cực đoạn nhất sự bất khoan dung. Bên cạnh đó, việc sử dụng bạo lực, bạn cần một cấu trúc tổ chức theo kiểu quân sự, và vì vậy sẽ thúc đẩy một kiểu văn hóa mệnh lệnh, như tuân lệnh, tuân theo quyền lực tuyệt đối. Đó là thứ văn hóa bất khoan dung, không có sự tra vấn với quyền lực và không phải là văn hóa của xã hội dân chủ.






Các cuộc biểu tình vừa qua phản ánh ý nguyện của người dân, song đã dẫn đến bạo lực ở một số nơi như Bình Thuận. Chúng ta ủng hộ việc biểu tình hòa bình, vì đó là quyền của người dân, song phản đối các hình thức bạo lực, vì sáu lý do sau:


- Thứ nhất, bạo lực thúc đẩy sự thống nhất của các lực lượng an ninh trong việc bảo vệ chế độ độc tài (và chính nó). Vì khi đối mặt với sự tấn công bằng đá, súng, và các công cụ bạo lực khác, thì bản năng của nó là sử dụng bạo lực để phản ứng lại. Và bộ máy an ninh của chế độ độc tài thường sử dụng bạo lực tốt và hiệu quả hơn nhiều so với đám đông đối lập không được trang bị và đào tạo bài bản.

- Thứ hai, bạo lực có xu hướng làm xa lánh những lực lượng ôn hòa trong xã hội. Một bộ phận người dân muốn ổn định và an toàn, do đó khi đối mặt với hành vi bạo lực họ sẽ không ủng hộ, mặt khác họ có thể quay ra ủng hộ chế độ độc tài trong việc đàn áp những người sử dụng bạo lực. Và bản thân trong lực lượng đối lập, có lực lượng ôn hòa, muốn thay đổi xã hội, nhưng không chấp nhận bạo lực như phương tiện. Do đó bạo lực có xu hướng gây chia rẽ và phân hóa lực lượng đối lập. Và điều này đi ngược lại với logic chung của thay đổi xã hội thành công là chia rẽ chế độ và thống nhất đối lập.

- Thứ ba, đó là vấn đề về văn hóa. Khi bạn sử dụng bạo lực, thì đó là biểu hiện cực đoạn nhất sự bất khoan dung. Bên cạnh đó, việc sử dụng bạo lực, bạn cần một cấu trúc tổ chức theo kiểu quân sự, và vì vậy sẽ thúc đẩy một kiểu văn hóa mệnh lệnh, như tuân lệnh, tuân theo quyền lực tuyệt đối. Đó là thứ văn hóa bất khoan dung, không có sự tra vấn với quyền lực và không phải là văn hóa của xã hội dân chủ.

- Thứ tư, khi sử dụng bạo lực sẽ dẫn đến những việc lạm dụng nhân quyền nghiêm trọng, không chỉ ở phía chế độ độ độc tài, mà còn ở phía những người sử dụng bạo lực lên nắm quyền.Vô số người sẽ bị giết bị thương do hệ quả sử dụng bạo lực đến từ hai bên.

- Thứ năm, khi nhìn vào các cuộc cách mạng bạo lực lớn trong lịch sử như Cách mạng Pháp, Nga, Iran; trong những cuộc cách mạng như vậy, bộ phận lên nắm quyền cuối cùng không phải là những người tự do tiến bộ, mà là những người cấp tiến, quân sự, cực đoan và thiết lập nên các hình thức độc tài khác.

- Thứ sáu, khi sử dụng bạo lực để đánh bại chế độ độc tài, có thể dẫn đến hoàn cảnh nhà nước bị sụp đổ và tình trạng nội chiến như xảy ra tại Libya. Bạn cần phải phân biệt hai thực thể tách biệt là nhà nước và dân chủ. Nhà nước liên quan đến việc tập trung quyền lực, còn dân chủ liên quan đến việc kiểm soát quyền lực của nhà nước. Do đó nhà nước phải có trước, và một khi nhà nước sụp đổ, để xây dựng lại nó cần một thời gian dài và phức tạp hơn nhiều so với việc tổ chức các cuộc bầu cử dân chủ.

HÃY BIỂU TÌNH HÒA BÌNH